Nếu bạn có dịp du lịch tại Quảng Bình vào ngày Tết độc lập 2/9 và ngang qua huyện Lệ Thủy thì chắc chắn sẽ bắt gặp một lễ hội vô cùng đặc sắc đó là lễ hội đua thuyền truyền thống. Vậy bạn đã biết gì về lễ hội này chưa?
Lễ hội đua thuyền được tổ chức vào ngày 2/9 hàng năm, tại sông Kiến Giang, huyện Lệ Thuỷ. Lễ hội được chọn tổ chức vào Tết Độc Lập hằng năm cũng là để bày tỏ lòng thành kính, biết ơn của nhân dân Quảng Bình đối với công lao của Bác Hồ.
Xem thêm: Đi du lịch Quảng Bình mùa hè này nên đến những điểm nào?
Tương truyền, vùng chiêm trũng Lệ Thủy ngày xưa thường cầu mưa “lấy nước để uống, lấy ruộng để cày”. Mùa hạn, dân làng cúng lễ và ’’hô huầy’’ đẩy thuyền xuống sông. Lâu dần tục lệ đã biến thành ngày hội chung của cả huyện. Các làng xã thi nhau chuẩn bị thuyền tốt, trai bơi tài, người lái giỏi. Nếu chưa có thuyền dài gấp rưỡi nấc ngang, phải tìm gỗ tốt, mời thợ đóng mới sao cho thuyền thon nhẹ và lướt nhanh. Cùng với việc tuyển chọn tay chầm, tiến hành bơi thử, tìm bạn bơi thử nhằm kiểm tra sức dẻo dai với tốc độ cao trên con đường ba vòng sáu tao.
Có thể bạn quan tâm:
- TOUR DU LỊCH QUẢNG BÌNH 3 NGÀY
- Khoai Deo Quảng Bình – Món ăn dân giã, chân chất đầy hương vị nắng gió
Từ năm 1946 đến nay, Lễ hội đua thuyền mừng Tết Độc lập bị gián đoạn 2 lần. Lần 1, bị gián đoạn 8 năm do trai bơi phải gác mái chầm cầm súng lên đường đi theo cuộc kháng chiến 9 năm chống Pháp. Hoà bình lập lại, Kiến Giang lại dậy vang tiếng reo hò, tiếng trống, tiếng mõ trong ngày 2/9. Tiếng bom rền của máy bay Mỹ trên miền Bắc đã lần thứ 2 làm gián đoạn Lễ hội thiêng liêng này cũng 8 năm, từ năm 1965 cho đến năm 1973, khi hiệp định Paris có hiệu lực.
Từ đó đến nay, chưa năm nào dòng Kiến Giang lại không dậy sóng trong ngày Tết Độc lập, dù đã có năm, mãi đến ngày 30/8, dòng Kiến Giang vẫn trơ đáy. Nhưng kỳ diệu thay chỉ sau 2 ngày mưa, nước Kiến Giang lại đầy và tiếng trống, tiếng mõ, tiếng reo hò vọng mãi suốt dọc sông… Hàng năm cứ vào ngày Quốc khánh 2-9, hội đua thuyền truyền thống lại diễn ra sôi nổi và hào hứng trên sông Kiến Giang với sự tham gia của nhiều xã trong huyện. Nhân dân xem đó là Tết độc lập vì sau “toóc nạp rơm khô” cả thời gian và đời sống đều no đủ. Từ đó hội đua thuyền đông vui náo nhiệt hơn kéo dài đến cả tháng mới đủ cho công việc tập dượt, tranh giải thôn xã và toàn huyện. Nhân dân náo nức chuẩn bị dụng cụ cho hội, ’’khuấy động’’ một vùng sông nước Kiến Giang. Khách thập phương đổ về huyện lỵ, trong Nam ra, ngoài Bắc vào, cả những xã miền núi “cơm đùm gạo bới’’ ngủ lại qua đêm chờ xem bơi ngày tới.
Để chuẩn bị cho cuộc đua thuyền, trước đó từ giữa tháng 8, các bác nông dân, các trai làng lực lưỡng, và chị em phụ nữ đã gác lại công việc đồng áng, trở thành những “vận động viên bơi thuyền”. Họ hăng say tập luyện vì màu cờ sắc áo của thôn mình.
Sáng 2/9, khán giả tập trung ở hai bên tả ngạn và hữu ngạn sông Kiến Giang. Họ mang theo cờ, hoa và tất cả các dụng cụ có thể phát ra âm thanh để cổ vũ cho các “trai bơi, gái đua”.
Có thể nói, sự tưng bừng của lễ hội, sự nhân văn trong văn hóa ứng xử, và sự bình dị của vùng quê này đã tạo ra một nét đẹp văn hóa rất riêng, rất đậm đà bản sắc dân tộc. Đây cũng là bản sắc dân tộc được người dân nơi đây cố gắng gìn giữ để ghi lại công ơn của Bác Hồ đối với nền độc lập của dân tộc.